Tháng ba về nghĩa là mùa xuân chín đấy, người có biết chăng? Sao người không thôi một lần hoang hoải trong sắc thắm để về trải lòng mà hò hẹn với yêu thương? Về với tháng ba có những màn mưa, có những giận hờn, có những ghen tuông của thời vụng dại. Sao người không một lần trở lại phiến đá rong rêu ngày nào ngồi ... Xem thêm.
Chờ Đợi
Tôi biết cảm giác của chờ đợi, và tôi viết về nó qua những áng thơ và tâm sự tại đây!
Thơ Tình: Mùi Hương
Những chênh vênh của cuộc đời, những dông dài của tháng năm trôi... mong manh đấy, mà phiêu diêu; cô đơn đấy, mà tự tại. Bởi cuộc đời luôn nở những đóa chia xa, tuổi mùa không thể đầy thêm nữa rồi, năm tháng ạ! Có những điều thời gian không thể chữa lành, có những ngã rẽ quẩn quanh đưa bước lang thang đến cùng một ... Xem thêm.
Thơ Tình: Mơ Thu
Cuộc sống cuốn chúng ta vào những ngã rẽ không ai chờ đợi, giữ sao được một người thuộc về nơi chốn thanh yên? Ta như kẻ viễn khách phiêu bạt ngủ quên trên chặng đường của mớ tư tình ngày cũ, em lại là cơn gió lãng du kiếm tìm một chốn trời xanh, có chênh chao cánh én, có dìu dịu hương đềm. Ta đứng bên thềm ngày ... Xem thêm.
Tâm Sự: Cho Ngày Tháng Trôi Đi…
Tâm Sự: Cho Ngày Tháng Trôi Đi... Làng "cổ đại" một sớm mờ sương, nằm im lìm bên những hàng cây rầu rĩ, cơn mưa như một làn khói mịt mù phủ lên những nóc nhà ngói đỏ nhấp nhô bên kia bờ giậu. Bên cạnh ô cửa sổ, ta lặng người nhìn ra ngoài xa, nhẹ nhàng nuốt những đợt gió lạnh buốt vào trong cuống họng và nhâm ... Xem thêm.
Thơ Tình: Tàn Tro
Chiều nghiêng mình vào màn đêm, tựa lưng lên những mảnh tường vàng ố. Ô cửa sổ tháng ba không dịu mềm như ánh mắt một người con gái, cũng chẳng ngọt ngào như mỗi độ mùa về chớm hạ, chỉ nồng nàn, mênh mông, xa xăm thế. Đêm nay vắng bóng nàng trăng, mây lạnh lùng lang thang, gió ru từng phiến lá. Ta ngồi đây với ... Xem thêm.
Thơ Tình: Mưa Thu
Ta ngồi đây, căn phòng bé nhỏ nằm gọn trên gác mái và ngó ra ngoài xa ngắm nhìn cố đô dịu dàng, trầm mặc trong đợt mưa khuya nặng hạt. Giữa đêm tối vây bủa tứ bề, một ánh đèn mờ vẫn le lói giữa không gian. Trong cái tĩnh lặng pha lẫn với thanh âm rả rích đều đặn của những hạt mưa, vẫn có những giai điệu buồn rầu ... Xem thêm.
Thơ Tình: Bâng Khuâng Tháng 7
Tháng bảy thiếu ai liệu có cho ta gửi chút mong manh lên vòm trời rộng? Vài sợi nắng chiều liệu có còn mềm mại uốn nét thành thơ? Không đâu! Ta bỗng nhớ một chút ngọt ngào, ta chợt thèm một lời thương mến, nơi đâu? Tháng bảy này, vàng lá đi thôi, vàng sớm đôi chút cũng chẳng sao đâu, cho ta chưng cất yêu thương ... Xem thêm.
Thơ Tình: Bên Này Nỗi Nhớ
Người thôi nép vào ta khi bóng mùa về, cho chênh vênh những vầng mây trắng. Người thôi ngả đầu vào ta những trong những đêm giông tố trở mình, cho chơ vơ giọt cà phê đắng. Ngày tháng nơi này vẫn nhuốm đầy ánh tím của những vần thơ dẫu ngôn từ chẳng còn cảm xúc, và những cơn gió hoang vu vẫn đưa tình về viễn phố ... Xem thêm.
Thơ Tình: Mùa Thu Trắng
Rồi ngày mai ai có về đây? Ta xót xa, nghe mông lung nỗi nhớ hao gầy, thời gian rồi đã hong khô những vệt mưa cũ kỹ phong rêu màu luyến tiếc. Vì sao con đường nhỏ bé này mỗi lúc đợi chờ bỗng hóa quá mênh mông? Vì đâu giờ đây ta không thể đưa tay vuốt nhẹ lên mái tóc xanh nồng nàn như gió biếc, vì sao ta lại không ... Xem thêm.
Tâm Sự: Tháng Sáu Về, Chơ Vơ Những Vầng Mây Trắng
Hạ lần nữa lại buông mình trên những con phố trầm tư, nắng cũng đã trải dài trên những ngả đường, những hàng bằng lăng tím ngắt. Nghe con bé nhà bên thở than qua cuộc gọi đầu chiều, Cố đô lần đầu hiện lên trong tôi với những hình ảnh gắt gao và mỏi mệt, những thanh âm vồn vã, những con nắng chói chang. Huyên thiên ... Xem thêm.
Bình Luận Mới Nhất