Trăng có bao giờ hiểu được ta đâu mà giả vờ an ủi chi bằng những ánh tơ vàng không đủ ấm, sắp đến lúc ta được trở về, sắp đến lúc ta lại thèm được trở về nhà dẫu là lý do gì đi nữa. Ta lại về với cuộc sống xô bồ thường nhật, ta lại về với căn phòng bốn góc phong rêu, về với nỗi đau, về với hạnh phúc để rồi một ... Xem thêm.
Lạnh!
Tản Mạn: Tháng 12? Chào Em, Nàng Thơ Khoác Khăn Choàng Tuyết!
Tháng 12? Chào em! Nàng thơ cuối cùng mang trong mình giọng hát u buồn đến lạ. Như bao năm trước, nay em lại trở về đây và ru mọi thứ vào giấc ngủ say mềm, cằn cỗi, mệt nhoài để ngày mai thức dậy lại biết mỉm cười đón mùa nắng mới. Có ai nói rằng em ấm áp chưa? Với chiếc áo phong sương và làn tóc gió? Với đáy ... Xem thêm.
Thơ Tình: Gió Tháng Chạp
Mùa này nỗi nhớ phiêu linh, lòng người như có gió lùa trôi không hạn định. Nắng lang thang hoang hoải lạc đường tìm riêng hạnh phúc, để lại con phố bơ vơ, để lại phố vắng thẫn thờ với cái tiết trời mây đan kín lối, lạnh run run gõ nhịp ân tình, người lặng thinh mơ về một ngày nắng ấm trời xanh... Mùa này mây gió ... Xem thêm.
Thơ Tình: Ta Điên!
Đường vắng ai về, lối nhỏ cũng hóa thênh thang. Phố chẳng còn em, độ tan tầm cũng chỉ cô đơn một nỗi. Nhưng đó là chuyện của ngày xưa, chuyện của một thời giấc mơ còn rơi rớt trên những vỉa hè xôn xao mặt phố. Nay, phố đã khác; đông đã khác; em đã khác; và tôi có lẽ cũng bắt đầu đổi khác. Một cái thoáng nhìn nay ... Xem thêm.
Tản Mạn: Tháng 11, Ngạt Ngào Hương Gió Chớm Đông
Chắc đã là không của riêng ai, tháng mười một ghé qua với những con gió héo hon rụng giữa lòng em và Huế. Tôi đã hẹn bao mùa quỳ rợp lối về, nay đâu đó trên những con ngõ nơi tôi không biết dã quỳ đã nở hay chưa? Không biết có vàng tươi và nhớ chăng một lời hứa cũ? Mỗi độ tôi về, mùa thường hỏi em gái tôi đâu, tôi ... Xem thêm.
Thơ Tình: Nói Cùng Đông!
Đôi khi tôi cứ tưởng mình là cơn gió, hoang hoải; mơ hồ, lang thang và buồn bã. Đôi khi tôi cứ ngỡ mình là xứ Huế, cứ vô tư đón những đợt lạnh về mà khiến người ta thấy mình bình yên đến lạ. Chà, không biết tại Huế buồn nên tôi mới buồn theo, hay rằng tại hồn người quá ưu tư mà những mảnh tường kia cũng hóa thành ... Xem thêm.
Thơ Tình: Lặng Thinh
Lâu rồi mới có một buổi chiều tôi đưa hồn mình trầm xuống, dạo vài vòng nơi bờ Hương vắng nắng và cảm nhận chiều sâu của Huế. Cũng lâu rồi tự buổi tạ từ ngày ấy, tôi mới lại thấy lòng nôn nao khi đợi tin nhắn một người. Huế khác lắm, Huế hiền hòa với những cơn mưa, và dường như Huế cũng yên bình với những chiều ... Xem thêm.
Tản Mạn: Huế! Ta Xin Lỗi, Chỉ Là Một Thoáng Cô Đơn…
Những cơn gió chớm đông cứ mải miết đuổi nhau mà vô tình đem mùa rải đầy lối phố. Huế đợt này mưa nhiều, tiết lạnh, cà phê một sớm đầu mùa, vài hơi thuốc lá, tôi giật mình nhận ra mình sao khờ quá. Cứ chờ gì, đợi gì và hi vọng gì trong những cơn gió vừa qua!?... Lâu rồi mới có một buổi chiều tôi đưa hồn mình ... Xem thêm.
Thơ Tình: Phố Sang Mùa
Lối cũ giờ đây vắng ai rêu phong chằng chịt, ta một mình lẻ loi lang thang trên những con ngõ ngày nào, vô vàn kỉ niệm còn đây, ân tình còn đây, hình bóng ai kia còn đây nhưng người đâu mất… Dòng Hương vẫn trôi, Huế vẫn mặc trầm, có phải em đã hóa mình vào tâm hồn của Huế? Yên bình quá! Huế ôm ta vào lòng, ru hồn ... Xem thêm.
Tản Mạn: Gió Cuối Tháng!
Những ngày này, những ngày cuối tháng mười với những loài gió mạnh mẽ xô vào lòng phố cái lạnh đầu mùa duyên dáng, những con nắng cũng mãnh liệt hơn, ấm áp hơn, chẳng khác chi chiếc hôn của ông mặt trời chớm hạ. Tôi đã dự định gói ít đồ để lang thang đâu đó ở một nơi xa, một nơi có thể bỏ quên đi mớ tâm tư mà thư ... Xem thêm.
Bình Luận Mới Nhất