Mùa hạ! Mùa bồng bềnh những áng mây rơi, có cơn mưa ướt mềm nỗi nhớ! Mùa cho ta mê mải đi tìm những kỷ niệm xưa, mùa lục lọi trong trang lưu bút nét chữ quen gầy, mùa nhạt nhòa nếp gấp thời gian, mùa lang thang vô định những chiều trở gió. Mùa hạ, mùa của những rối ren nơi con tim tưởng như đầy ắp mộng mơ mà lại khô cằn, mùa dành cho những đêm dằng dặc đợi chờ hư vô, không ngủ… Em có bồi hồi ... Xem thêm.
Nắng
Nơi tôi viết những áng thơ tình và tâm sự về nắng!
Thơ Tình: Nhớ Nhung
Người thôi nép vào ta khi bóng mùa về, cho chênh vênh những vầng mây trắng. Người thôi ngả đầu vào ta những trong những đêm giông tố trở mình, cho chơ vơ giọt cà phê đắng. Ngày tháng nơi này vẫn nhuốm đầy ánh tím của những vần thơ dẫu ngôn từ chẳng còn cảm xúc, và những cơn gió hoang vu vẫn đưa tình về viễn phố với nỗi lạc loài thênh thang bất tận. Nhưng dẫu vậy, ta vẫn khờ dại ở lại nơi đây với ... Xem thêm.
Thơ Tình: Ngẩn Ngơ
Những cơn gió cuối đông nồng đậm hương quỳ năm xưa cố gắng len vào trong tôi một sớm tinh mơ, lạnh lẽo. Tôi bất chợt bật cười khi hình dung ra một nụ cười dễ mến, tôi điên chăng? Có lẽ! Phố độ này chậm thật, chậm như chính những tư tình còn bám víu trôi theo ngàn gió, chẳng chịu ngủ yên trong giấc nồng say một thuở xa xôi... Tôi đã quen vui những lúc rất buồn. Ngay lúc này đây, lòng tự dưng ... Xem thêm.
Thơ Tình: Lại Một Chiều Mơ
Tháng ba về nghĩa là mùa xuân chín đấy, người có biết chăng? Sao người không thôi một lần hoang hoải trong sắc thắm để về trải lòng mà hò hẹn với yêu thương? Về với tháng ba có những màn mưa, có những giận hờn, có những ghen tuông của thời vụng dại. Sao người không một lần trở lại phiến đá rong rêu ngày nào ngồi nghe lao xao gió hát? Về với bầu trời xanh thế; dòng sông xanh thế; về với những con ... Xem thêm.
Tản Mạn: Có Nhớ Mùa Đông?
Con phố lặng chìm trong cái lạnh tàn đông, tôi ở đây, nằm dài trên mớ hoài niệm ngổn ngang và ngẫm nghĩ về những thứ mơ hồ như một kẻ khờ lãng mạn. Tiết trời nay không còn ảm đạm, bỗng nhớ về mấy đêm co ro trong căn phòng tối, chỉ biết ngồi đó, ngó ra ô cửa mịt mùng bao nhiêu là những mây mù sương muối mà khẽ thở phào. Tuy vậy, thỉnh thoảng tôi cũng trầm ngâm, giá như mình có thể say được cái cháy ... Xem thêm.
Thơ Tình: Mơ Thu
Cuộc sống cuốn chúng ta vào những ngã rẽ không ai chờ đợi, giữ sao được một người thuộc về nơi chốn thanh yên? Ta như kẻ viễn khách phiêu bạt ngủ quên trên chặng đường của mớ tư tình ngày cũ, em lại là cơn gió lãng du kiếm tìm một chốn trời xanh, có chênh chao cánh én, có dìu dịu hương đềm. Ta đứng bên thềm ngày tháng xa nhau cất lên bản tình ca cuối cùng mập mờ như sương khói, gửi tặng em một ... Xem thêm.
Thơ Tình: Khát Thu
Chiều nay, tháng tám vấn vương vài tiếng ve khan đứt đoạn, chiều nay có nắng, có mưa, chiều nay có gió lưa thưa. Chiều cũng lạ kỳ, thất thường như một nàng thơ chớm tuổi yêu đương mới lớn. Ta ngồi trong nhà viết bản thơ tình vụng về gửi qua ô cửa, hy vọng sẽ chạm vào ai dẫu chẳng xuyến xao, dẫu chẳng bồi hồi! Tháng tám hôn nhẹ bên hiên nhưng khóm cúc trước nhà không vàng như màu của nắng, trời ... Xem thêm.
Tâm Sự: Cho Ngày Tháng Trôi Đi…
Tâm Sự: Cho Ngày Tháng Trôi Đi... Làng "cổ đại" một sớm mờ sương, nằm im lìm bên những hàng cây rầu rĩ, cơn mưa như một làn khói mịt mù phủ lên những nóc nhà ngói đỏ nhấp nhô bên kia bờ giậu. Bên cạnh ô cửa sổ, ta lặng người nhìn ra ngoài xa, nhẹ nhàng nuốt những đợt gió lạnh buốt vào trong cuống họng và nhâm nhi vài ba giọt đắng. Chà... Mấy ngày rồi Tây Nguyên ướt đẫm những màn mưa, những cơn ... Xem thêm.
STT Về Nắng – Những Đoạn Trích & Câu Nói Hay Dành Cho Ngày Nắng
Nắng luôn là một điều quá đỗi bình thường trong cuộc sống của chúng ta, nhưng với một người mang tâm trạng thì có lẽ nắng cũng hóa thành cảm xúc. Nắng có thể gợi nhớ về những ngày nào đó, một người nào đó. Ai cũng có những kỷ niệm của riêng mình gắn liền với nắng. Và sau những áng thơ về nắng và tản văn về nắng đã gửi đến các bạn trước đó, hôm nay, tôi viết bài này để tổng hợp lại những đoạn văn, ... Xem thêm.
Thơ Tình: Bên Này Nỗi Nhớ
Người thôi nép vào ta khi bóng mùa về, cho chênh vênh những vầng mây trắng. Người thôi ngả đầu vào ta những trong những đêm giông tố trở mình, cho chơ vơ giọt cà phê đắng. Ngày tháng nơi này vẫn nhuốm đầy ánh tím của những vần thơ dẫu ngôn từ chẳng còn cảm xúc, và những cơn gió hoang vu vẫn đưa tình về viễn phố với nỗi lạc loài thênh thang bất tận. Nhưng dẫu vậy, ta vẫn khờ dại ở lại nơi đây với ... Xem thêm.
Bình Luận Mới Nhất