Nếu ai yêu thích thơ Hàn Mặc Tử thì chắc hẳn cũng đã nghe qua tập thơ có tên là "đau thương", hay còn gọi là "thơ điên" như nhiều người đã từng biết đến. Những người yêu thơ gọi Hàn Mặc Tử bằng cái tên là "nhà thơ điên" cũng bởi vì đa số các tác phẩm nổi tiếng nhất của ông đều nằm trong tập này. Tập đau thương là ... Xem thêm.
Tập Đau Thương (Thơ Điên 1937) - Hàn Mặc Tử
Đây là tập "Tập Đau Thương (Thơ Điên 1937)" của Hàn Mặc Tử trong nhiều tác phẩm và tập thơ ông đã sáng tác, tập này được chia làm ba tập thơ con, gồm: » Phần 1: Hương thơm » Phần 2: Mật đắng & » Phần 3: Máu cuồng và hồn điên. Để xem danh sách đầy đủ những bài thơ, tập thơ của ông, mời các bạn vào đây: » Danh Sách Thơ Hàn Mặc Tử
Ai nói vườn trăng là nói vườn mơ. Ai nói đến mộng là nói bến tình. Người thơ là khách lạ đi giữa nguồn trong trẻo. Trên đầu Người là cao cả, vô biên và vô lượng: xung quanh Người là mơn trớn với yêu đương vây phủ bởi trăm dây quyến luyến làm bằng êm dịu, làm bằng thành bại….Gió phương mô đẩy đưa Người đến bờ xa lạ, đầy trinh tiết và đầy thinh sắc. Người dừng lại để hái những lá tinh hoa. Người nín lặng để mà nghe tiếng trăng reo vang vang như tiếng châu báo vỡ lỡ. À ra Người cũng dại dột, hốt vàng rơi bọc trong vạt áo.
Trí Người đã dâng cao và thơ Người dâng cao hơn nữa. Thì ra Người đang say sưa đi trong Mơ Ước, trong Huyền Diệu, trong Sáng Láng và vượt hẳn ngoài Hư Linh…
Tôi làm thơ?
– Nghĩa là tôi nhấn một cung đàn, bấm một đường tơ, rung rinh một làn ánh sáng…Anh sẽ thấy hơi đàn lả lướt theo hơi thở của hồn tôi, và chiều theo những sóng điện nóng ran trút xuống bởi năm đầu ngón tay uyển chuyển.
Anh sẽ run theo khúc ngân nga của tơ đồng, sẽ để mặc cho giai âm rền rỉ nuối không ngưng.
Và anh sẽ cảm giác lạ, nhìn không chớp mắt khi một tia sáng xôn xao tại có vì sao vỡ. Những thứ ấy là âm điệu của thơ tôi, âm điệu thiêng liêng tạo ra trong khi máu cuồng rên vang dưới ngòi bút.
Tôi làm thơ?
– Nghĩa là tôi yếu đuối quá. Tôi bị cám dỗ. Tôi phản lại tất cả những gì của lòng tôi, máu tôi, hồn tôi đều hết sức giữ bí mật.
Và cũng nghĩa là tôi đã mất trí, tôi phát điên. Nàng đánh tôi đau quá, tôi bật tiếng khóc, tiếng gào, tiếng rú… Có ai ngăn cản được tiếng lòng tôi?
Tôi đã sống mãnh liệt và đầy đủ. Sống bằng tim, bằng phổi, bằng máu, bằng lệ, bằng hồn. Tôi đã phát triển hết cả cảm giác của Tình yêu. Tôi đã vui, buồn, giận, hờn đến gần đứt sự sống.
– Thôi, mời cô cứ vào…
Ánh sáng lạ trong thơ sẽ làm cho gò má cô đỏ gấc. Và một khi Cô đã vào là Cô sẽ lạc, vì vườn thơ rộng rinh không bờ bến. Càng đi xa càng ớn lạnh…
Hàn Mặc Tử (Vài lời nói đầu về tập đau thương)
Ngoài Vũ Trụ
Ngoài Vũ Trụ (Hàn Mặc Tử) Lụt Hồng Thuỷ trời không tái lại, Khiến bồ cau bay bổng quá không gian. - Ra không gian là vượt hẳn thượng tầng. Tấp tới đến ở ngoài kia vũ trụ, Nơi khí tượng bốc ngùn muôn tinh tú, Nơi không cho hồn lai vãng quan chiêm. Sách vô cùng, sáng láng cả mọi niềm, Không u ám như cõi lòng ... Xem thêm.
Cô Gái Đồng Trinh
Cô Gái Đồng Trinh (Hàn Mặc Tử) Ôi cho ghê quá, ôi ghê quá Cảm thấy hồn tôi ớn lạnh rồi Đêm qua trăng vướng trong cành trúc Cô láng giềng bên chết thiệt rồi Trinh tiết vẫn còn nguyên vẹn mới Chưa hề âu yếm ở đầu môi. Xác cô thơm quá thơm hơn ngọc Cả một mùa xuân đã hiện hình Thinh sắc cơ hồ lưu luyến ... Xem thêm.
Người Ngọc
Người Ngọc (Hàn Mặc Tử) Ta để chữ Ngọc lên tàu lá Sương ở cung thềm giỏ chẳng thôi Tình ta khuấy mãi không thành khối Nư giận đôi phen cắn phải môi Cho ta hết cả: hương và sắc. Của những bông hoa thắm lạ kỳ Ta sẽ hộc ra từng búng huyết Nhuộm đầy phong vị lúc mê ly A ha! Ta vốn người trong mộng Hư thực ... Xem thêm.
Cô Liêu
Cô Liêu (Hàn Mặc Tử) Gió lùa ánh sáng vô trong bãi Trăng ngậm đầy sông, chảy láng lai Buồm trắng phất phơ như cuốnglá Lòng tôi bát ngát rộng bằng hai. Tôi ngồi dưới bến đợi nường Mơ, Tiếng rú ban đêm rạn bóng mờ, Tiếng rú hồn tôi xô vỡ sóng, Rung tầng không khí bạt vi lô. Ai đi lẳng lặng trên làn ... Xem thêm.
Ước Ao
Ước Ao (Hàn Mặc Tử) Đo từ ngọn cỏ tới cung trăng Những sợi hào quang vân thước vàng Bắt! Bắt! Thơ bay trong gió loạn Để xem tình tứ nặng bao cân Ở đây vô số là xuân mộng. Tới tấp lòng tôi lượn sóng trời Ai nỡ dang tay mà vớt lấy Mùi hương trong nếp áo xiêm rơi Tôi tìm ánh nắng vạn đời vương Vì cuốn sách ... Xem thêm.
Trút Linh Hồn
Trút Linh Hồn (Hàn Mặc Tử) Máu đã khô rồi, thơ cũng khô Tình ta chết yểu tự bao giờ Từ nay trong gió - trong mưa gió Lời thảm thương rền khắp nẻo mơ Ta còn trìu mến biết bao người Vẻ đẹp xa hoa của một thời Đầy lệ, đầy thương, đầy tuyệt vọng Ôi! Giờ hấp hối sắp chia phôi. Ta trút linh hồn giữa lúc ... Xem thêm.
Rướm Máu
Rướm Máu (Hàn Mặc Tử) Ta muốn hồn trào ra đầu ngọn bút Mỗi lời thơ đều dính não cân ta Bao nét chữ quay cuồng như máu vọt Như mê man chết điếng cả làn da. Cứ để ta ngất ngư trong vũng huyết Trải niềm đau trên mảnh giấy mong manh, Đừng nắm lại nguồn thơ ta đang siết Cả lòng ta trong mớ chữ rung rinh. Ta đã ... Xem thêm.
Một Miệng Trăng
Một Miệng Trăng (Hàn Mặc Tử) Cả miệng ta trăng là trăng Cả lòng ta vô số gái hồng nhan Ta nhả ra đây một nàng Cho mây lặng lờ, cho nước ngất ngây Cho vì sao rụng xuống mái rừng say Gió thổi rào rào như lá đổ Suối gì trong trắng vẫn đồng trinh Bóng ai theo dõi bóng mình Bóng nàng yêu tinh Nhịp cười như ... Xem thêm.
Chơi Trên Trăng
Chơi Trên Trăng (Hàn Mặc Tử) I Tôi đi trong áng sương mờ Tìm con trăng lạc ngoài bờ bến kia Xứ yêu bát ngát tôi lìa Dò xem ý tứ ban khuya tôi liều... Tôi gò mây lại Tôi kìm sao bay Gió nào tràn ngập xứ này Và tràn ngập cả những ngày xa xôi Không trào nước mắt không thê thảm Tôi doạ không gian rủa tới ... Xem thêm.
Bình Luận Mới Nhất