Tưởng Chuyện Ngàn Sau (Hồ Dzếnh) Nằm đây, tưởng chuyện ngàn sau Lung linh nến cháy hai đầu áo quan Gió lìa cánh lá không vang Tin ta vĩnh quyết trần gian hững hờ! Bao nhiêu dáng ảnh tôn thờ Xa nhau lâu quá bây giờ lạnh nhau Người về gối rét, nằm đau Nghe trên thước đất phai màu nhớ thương Chiều nào mây ... Xem thêm.
Tập Quê Ngoại (1943) - Hồ Dzếnh
Đây là tập " Quê Ngoại (1943)" của Hồ Dzếnh trong nhiều tác phẩm và tập thơ ông đã sáng tác, để xem danh sách đầy đủ những bài thơ, tập thơ của ông, mời các bạn vào đây: » Danh Sách Thơ Hồ Dzếnh
Xuân Đôi Ta
Xuân Đôi Ta (Hồ Dzếnh) Em trở về đây, đáp lại lời Anh từng buông gọi giữa xa xôi Nghìn trùng non nước đìu hiu nhớ Ðã vọng hồn anh đến cuối trời Anh đã chờ và cây đã xanh Lừng mùa bay dậy tiếng mây thanh Em về, mắt đẹp ngời như thuở Em chửa theo chồng, vẫn mến anh Anh đợi chờ em suốt bấy lâu Nhủ thầm: ... Xem thêm.
Trưa Vắng
Trưa Vắng (Hồ Dzếnh) Hồn tôi đấy: căn trường nho nhỏ Nước vôi xanh, bờ cỏ tươi non Lâu rồi còn thoảng mùi thơm Chân đi nghe động tới hồn ngây thơ Sâu rộng quá những giờ vui trước Nhịp cười say trên nước chưa trôi Trưa hè thưng thấy hai tôi Ném đầu chim chích, bắt đuôi chuồn chuồn Ðời đẹp quá, tôi buồn sao ... Xem thêm.
Mưa Ngàn
Mưa Ngàn (Hồ Dzếnh) Tháng tư, nước lũ, mưa ngàn Nước xuôi đem hết lá vàng gửi xuôi Ðường về: sông ngập, cầu trôi Lối sang quê bạn xa xôi quá chừng! Bao giờ nước rút khỏi rừng Cho đò ghé bến, cho sông nối cầu Cho hai ta được gần nhau Cho trăng đứng bóng, đôi đầu chung mơ! Dưới đây anh đếm từng giờ Nhắm ... Xem thêm.
Sáng Quê
Sáng Quê (Hồ Dzếnh) Gió đưa mặt trời dần cao Khóm tre rì rào muôn tiếng chim kêu Ðẫm mình trong gió hiu hiu Lúa non sóng uốn thầm reo cuối trời Trên đường đê bé chạy dài Bóng trâu trên nước, bóng người trên cây Ngoài trời mây sáng hây hây Nước non tô loáng da ngày cuối thu Ðáy hồ mấy mắt sao lu Và trên ... Xem thêm.
Người Thơ
Người Thơ (Hồ Dzếnh) Có những người thơ rất đỗi thơ Óc thường đi vắng, mắt theo mơ Chân đi ắt hẵn không cần đất Giữa cõi trần gian, bước hững hờ Chàng ta làm toán để mơ duyên Dấu sắc thường hay đánh dấu huyền Lắm lúc thơ về không kịp viết Vần "e" bỗng hạ xuống... vần "uyên" Bốn khóa thi liền hỏng mất ... Xem thêm.
Phong Châu
Phong Châu (Hồ Dzếnh) Người xưa xa rồi, lông ngỗng hết Người xưa xa rồi, tình xưa không chết Nghìn năm trăng sáng đất Phong Châu Duyên cổ còn mơ vạn cổ sầu - Nàng là Hoa tươi đất Việt Chàng là Tinh túy trời Ngô Tình trâm anh, giòng phế thiệt Chỉ hồng duyên thắm se tơ... Ngờ đâu, trước cảnh biển bao ... Xem thêm.
Giản Dị
Giản Dị (Hồ Dzếnh) Em ăn, em nói, em cười Kiếp này không có hai người như em Kinh thành: quần nhiễu, hàng len Em tôi: áo trắng, quần đen sơ sài Ai mà để ý vào ai Quần đen lẫn bóng, áo gai lẫn màu Trên đời hai đứa yêu nhau Quần đen hóa đẹp, áo sầu hóa vui Tình là hạnh phúc chia đôi Hương len kẽ đá, trăng ... Xem thêm.
Xuân Ý
Xuân Ý (Hồ Dzếnh) Trời đẹp như trời mới tráng gương Chim ca, tiếng sáng rộn ven đường Có ai bên cửa ngồi hong tóc Cho chảy lan thành một suối hương... Sắc biếc giao nhau, cành bắt cành Nước trong, hồ ngợp thuỷ tinh xanh Chim bay, cánh trĩu trong xuân ý Em đợi chờ ai, khuất bức mành? Giữa một giờ thiêng, ... Xem thêm.
Lỡ Đò
Lỡ Đò (Hồ Dzếnh) Nhà em ở cách hai sông Muốn qua bên ấy, phải vòng phía non Lúa xanh sóng lúa reo cồn Cây xanh dẫn lối, lối mòn cỏ tươi Chân đi mắt ngoảnh trông trời Khấn thầm: "Thượng đế phù tôi kịp đò Cho tôi mang tấm tình thơ Gởi người xa mấy lần đò ngắm trông Sông xuân hẹn chở hết lòng Ðò xuân đem ... Xem thêm.
Bình Luận Mới Nhất