Thực ra tôi đã định viết một bài về xã hội, cũng đã có vài ý tưởng và phân tích rồi, nhưng không biết vì lý do gì mà cảm xúc lại dâng đầy lên để tôi có thể làm một bài thơ về tình yêu. Tôi nhớ về những ngày mình đã thực sự cô đơn, một buổi chiều mùa xuân năm trước, có một anh chàng chợt nhớ người yêu của mình, một cô gái đã xa, người của dĩ vãng. Anh lang thang trên con ngõ quen từ lúc hoàng hôn, cứ thế, anh đi cùng nỗi nhớ và lòng thù hận. Đến khi chợt tỉnh ra, trăng trên đỉnh đầu….
Thơ Tình: Chiều Xuân Buồn
Chiều buồn hiu hắt mây lang thang
Khói thuốc bềnh bồng rớt phố hoang
Sau bao xót xa là nhung nhớ
Ta hận một người đã sang ngang
Người lạc về đâu? Em tôi ơi
Hoàng hôn phớt nắng lạnh một trời
Gió vít cành xuân trên đọt lá
Chiều tàn ngả bóng giữa trùng khơi
Tình ngút trùng xa, ngút ngàn xa
Cứ đợi rồi chờ, ta với ta
Ánh mắt ai đưa mùa thu tới
Ta lại với ta, dại rồi khờ
Hàng cây thờ thẫn đêm dần xuống
Thẫn thờ phố nhỏ nguyệt gầy buông
Thênh thang thương nhớ như òa khóc
Trăng treo đầu ngõ tự bao giờ…
(Huỳnh Minh Nhật)
Thơ tình mùa xuân cô đơn: Chiều Xuân Buồn
Bài thơ bạn vừa xem là một trong rất nhiều những áng thơ tình buồn trong kho thơ của OCuaSo.Com. Còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi bạn trong chuyên mục thơ dưới đây, hãy sử dụng menu điều hướng và thanh search để tìm kiếm dễ dàng hơn. Chúc bạn xem thơ vui vẻ và đừng quên thường xuyên ghé thăm OCuaSo.Com để xem những bài viết mới nhất nhé, cảm ơn bạn!
Xem thêm: Thơ Tình Buồn — Hoặc– Thơ Và Tâm Sự Mùa Xuân Mới Nhất
Góp ý: Bác viết thơ nên có 1 phần giới thiệu về thơ ở đoạn đầu:
1.Nhìn ngoài trang chủ đẹp hơn.
2.Không trùng lặp nội dung.
3.Nhanhnle6n top hơn
Em cũng suy nghĩ về vấn đề đó lâu rồi, mà thật ra là chẳng biết viết gì :(( Để rảnh rảnh ngồi sửa :V