Tôi nghĩ về một cô gái Huế đang đứng ngẩn ngơ giữa lòng cố đô nắng cháy và nhớ về người mình yêu, hình ảnh của người cô yêu luôn hiển hiện trong những cơn mưa rào chớm hạ, những hạt mưa rơi… ấy thế mà phố cứ vô tình nắng mãi không thôi. Từ những cảm xúc rối ren hòa quyện với tiết trời của Huế, tôi viết bài thơ tình này gửi tặng cho cô, người con gái hư vô, mà có thực…
Thơ Tình: Chờ Mưa
Em ngồi đợi cơn mưa mùa hạ
Góc quán quen nắng gắt trưa hè
Ký ức nào, cơn mưa rất lạ
Của một thời hai đứa chung che
Người thành phố thưa dần nắng cháy!
Gái cố đô đong đếm hạt sầu
Sông ngàn tuổi con sông còn chảy
Mây mười lăm bạc trắng mái đầu
Em tìm anh, dư tình thuở ấy
Anh nơi nào sao chẳng về đây
À đây rồi, cơn mưa đầu hạ
Mưa rì rào nghiêng ngả hàng cây
Ký ức cũ khô cằn bỏng rát
Ngột ngạt buồn, nắng đổ mồ hôi
Nắng hanh khô hương tình cũ nát
Mưa không về, nắng mãi người ơi…
(Huỳnh Minh Nhật)
Thơ tình về mưa – thơ tình về nắng: Chờ mưa
Bài thơ bạn vừa xem là một trong rất nhiều những áng thơ tình buồn trong kho thơ của OCuaSo.Com. Còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi bạn trong chuyên mục thơ dưới đây, hãy sử dụng menu điều hướng và thanh search để tìm kiếm dễ dàng hơn. Chúc bạn xem thơ vui vẻ và đừng quên thường xuyên ghé thăm OCuaSo.Com để xem những bài viết mới nhất nhé, cảm ơn bạn!
Xem thêm: Thơ Tình Yêu Buồn hoặc Thơ Và Tâm Sự Về Mưa Mới
Đang nắng nóng mà đọc bài này thì đúng tâm trạng rồi 😀
Bác ở Sài Gòn thì đúng bài rồi 😀 Nhớ vào ngày một đọc cho nó mát bác ạ :3
Thì ngày nào mà không vào blog bác đâu!