Chiều nay nắng đổ trải dài trên con phố lặng, dẫu giữa mùa đông nhưng cái giá lạnh chẳng còn quá mạnh mẽ, tôi tự hỏi gió đông trốn đâu rồi nhỉ? Sự ấm áp bắt đầu lan rộng, tôi vui, hạnh phúc, nhưng tôi sợ, tôi sợ đêm xuống cái ấm áp này sẽ mất đi và thay vào đó là con phố lặng thinh rét mướt. Thờ thẫn bước đi giữa nắng chiều tháng 12, miệng vẫn mở một nụ cười, khói thuốc bay, đâu đó bên tai là tiếng thở dài não ruột…
Thơ Tình: Chút Nắng Chiều Đông
Chiều ngả nắng, vài sợi dư hương nhạt
Mà ấm lòng băng giá kẻ tha phương
Nắng thênh thang trải rộng cả con đường
Xô lạnh lẽo nghiêng đầu bên góc phố
Ta vẫn chờ một hoàng hôn nắng đổ
Tháng mười hai trôi dạt bến bờ yêu
Để dập dìu quên lãng nỗi quạnh hiu
Rồi lịm tím chút hương tình xưa cũ
Phố hỡi phố! Yêu bao nhiêu là đủ?
Tình hỡi tình! Hỡi giấc ngủ tình say!
Đông ghé rồi ai vẫn đợi ai đây?
Nắng chiều nay một lần hay mãi mãi?
Ta đã biết rằng người không trở lại,
Vậy cuối đường hư ảo dáng hình ai?
Bởi ta điên hay ấy tiếng thở dài…
Có phải em giữa chiều thơ lạnh buốt?
(Huỳnh Minh Nhật)
Thơ tình hoàng hôn tháng 12: Chút nắng chiều đông
- Tâm sự: Nắng tháng mười hai
Bài thơ bạn vừa xem là một trong rất nhiều những áng thơ tình buồn trong kho thơ của OCuaSo.Com. Còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi bạn trong chuyên mục thơ dưới đây, hãy sử dụng menu điều hướng và thanh search để tìm kiếm dễ dàng hơn. Chúc bạn xem thơ vui vẻ và đừng quên thường xuyên ghé thăm OCuaSo.Com để xem những bài viết mới nhất nhé, cảm ơn bạn!
Xem thêm: Thơ Tình Yêu Buồn hoặc Những Bài Viết Về Tháng 12
Lưu ý:
» Địa chỉ email của bạn được bảo mật.
» Mục không có dấu sao (*) là không bắt buộc.
» Bình luận bằng tiếng Việt có dấu nếu có thể.