Đó là một đêm thật sự buồn khi tôi lang thang dạo bước bên bờ sông quê hương vắng vẻ, ngồi bên gốc cây già gần rặng đước rêu phong thẫn thờ với điếu thuốc mới mồi, ánh trăng rọi xuống bờ sông làm huyền ảo cả một chốn cô đơn liêu tịch, gợi lên một bài thơ tình chạnh lòng với thân trai nghèo khó. Ừ, đêm trăng treo in hằn sông đó, có bao giờ sông chạm được hồn trăng? Soi bóng sông vui mây gió phải chăng? Kiếp dòng sông – sao bằng mây với gió…
Thơ Tình: Hình Bóng
Trăng nghiêng bóng xuống bờ sông mệt mỏi
Ngỡ trăng rơi trần thế rọi tình yêu
Nhưng nhìn hoài vẫn khung cảnh tịch liêu
Vẫn rặng đước già, vẫn nhành liễu rũ
Vẫn lắng sâu trong những ngày xưa cũ
Thuở tình yêu chẳng có những u hoài
Đến giờ đây tình ái đã mệt nhoài
Sao trong ấy vẫn còn hoài hình bóng?
Ừ! Đêm đêm trăng treo in hằn sông đó
Có bao giờ sông chạm được hồn trăng?
Soi bóng sông vui mây gió phải chăng?
Kiếp dòng sông – sao bằng mây với gió…
(Huỳnh Minh Nhật)
Thơ tình buồn về ánh trăng hay: Hình bóng
Bài thơ bạn vừa xem là một trong rất nhiều những áng thơ tình buồn trong kho thơ của OCuaSo.Com. Còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi bạn trong chuyên mục thơ dưới đây, hãy sử dụng menu điều hướng và thanh search để tìm kiếm dễ dàng hơn. Chúc bạn xem thơ vui vẻ và đừng quên thường xuyên ghé thăm OCuaSo.Com để xem những bài viết mới nhất nhé, cảm ơn bạn!
Xem thêm Thơ Tình Hay hoặc Thơ Và Tâm Sự Về Trăng Mới
Lưu ý:
» Địa chỉ email của bạn được bảo mật.
» Mục không có dấu sao (*) là không bắt buộc.
» Bình luận bằng tiếng Việt có dấu nếu có thể.