Bài thơ tình này tôi viết từ năm 2014, khá lâu rồi và là một trong những bài đầu tiên. Tôi đứng giữa hoàng hôn, đúng hơn là khoảng cuối chiều vì trời không có nắng, không có gì cả, dường như xung quanh chỉ tồn đọng nỗi buồn, buồn và buồn. Bỗng thấy nhớ những giây phút dỗi hờn, chợt nhớ đến người yêu xưa cũ, nhưng không, chỉ riêng ta và ta, cô đơn, trong cái tiết trời lạnh ngắt đông sang gió thổi… Giữa hoàng hôn huyền ảo trời se lạnh – Chỉ khói buồn sưởi ấm nỗi cô đơn – Tìm nơi đâu bao giây phút dỗi hờn? – Chỉ riêng anh ôm nỗi buồn cô lẻ…
Thơ Tình: Hoàng Hôn Buồn
Em thấy không? Hoàng hôn nay buồn quá!
Thiếu nắng chiều thiếu từng hạt mưa bay
Thiếu mây vàng thiếu mất gió đang say
Thiếu đi em, thiếu bàn tay gầy nhỏ
Hoàng hôn ấy thẫm tím một trời đông
Rực cháy lên nỗi nhớ mong da diết
Ngồi một mình lòng anh đang tha thiết
Cạnh bên anh có giọng nói ngày nào
Giữa hoàng hôn huyền ảo trời se lạnh
Chỉ khói buồn sưởi ấm nỗi cô đơn
Tìm nơi đâu bao giây phút dỗi hờn?
Chỉ riêng anh ôm nỗi buồn cô lẻ…
(Huỳnh Minh Nhật)
Thơ tình hoàng hôn: Hoàng hôn buồn
Bài thơ bạn vừa xem là một trong rất nhiều những áng thơ tình buồn trong kho thơ của OCuaSo.Com. Còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi bạn trong chuyên mục thơ dưới đây, hãy sử dụng menu điều hướng và thanh search để tìm kiếm dễ dàng hơn. Chúc bạn xem thơ vui vẻ và đừng quên thường xuyên ghé thăm OCuaSo.Com để xem những bài viết mới nhất nhé, cảm ơn bạn!
Xem thêm: Thơ Tình Yêu Buồn hoặc Thơ Và Tâm Sự Buồn Về Hoàng Hôn
Lưu ý:
» Địa chỉ email của bạn được bảo mật.
» Mục không có dấu sao (*) là không bắt buộc.
» Bình luận bằng tiếng Việt có dấu nếu có thể.