Chiều nghiêng mình vào màn đêm, tựa lưng lên những mảnh tường vàng ố. Ô cửa sổ tháng ba không dịu mềm như ánh mắt một người con gái, cũng chẳng ngọt ngào như mỗi độ mùa về chớm hạ, chỉ nồng nàn, mênh mông, xa xăm thế. Đêm nay vắng bóng nàng trăng, mây lạnh lùng lang thang, gió ru từng phiến lá. Ta ngồi đây với dáng tháng ba quá đỗi hanh gầy, với chập chờn giữa tỉnh và say, với những đan xen của thời đôi mươi ngập đầy lối phố. Điếu thuốc thơm đã tàn một nửa, ly cà phê nguội tự bao giờ!? Bên màn đêm hoang liêu tĩnh mịch, bên những dòng suy nghĩ vu vơ, bên dư hương của những vần thơ và bên cả những quan tâm của một người nào khác, ai có nghe mùa về chếch choáng hay không? (Nghe thu hát tình ca bên ngoài ô cửa)
Thơ Tình: Tàn Tro
Khẽ ngoảnh lại cuộc tình xa ngái ấy
Còn lại gì sau năm tháng chơi vơi?
Chỉ đêm tối lạnh lùng và lặng lẽ,
Ta ra đi từ thuở chớm yêu người
Tôi trở lại tìm em trong quá khứ
Những ngày xưa cỏ đá đã xanh mồ
Tình vụng dại một thời nay nhắc lại
Chắc phải tìm trong ngăn khóa hư vô…
Thôi xin đừng nhìn tôi như khách lạ
Đừng giả vờ như chiếc lá thơ ngây
Em cứ hãy là mùa thu băng giá
Giết hồn tôi êm ái đến vạn ngày!
Tôi không muốn nghìn lần đau đớn nữa
Dấu yêu ư? Thưa một nắm tro tàn
Thu hãy tới hóa tim thành cát bụi,
Chuông đồng hồ chờ đổ nhịp thời gian…
(Huỳnh Minh Nhật)
Thơ tình mùa thu – Thơ tình thương nhớ: Bâng khuâng tháng 7
Bài thơ bạn vừa xem là một trong rất nhiều những áng thơ tình buồn trong kho thơ của OCuaSo.Com. Còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi bạn trong chuyên mục thơ dưới đây, hãy sử dụng menu điều hướng và thanh search để tìm kiếm dễ dàng hơn. Chúc bạn xem thơ vui vẻ và đừng quên thường xuyên ghé thăm OCuaSo.Com để xem những bài viết mới nhất nhé, cảm ơn bạn!
Xem thêm Thơ Tình Yêu Hay hoặc Thơ Và Tản Mạn Mùa Thu và Những Bài Thơ Tình Lãng Mạn
Phải chăng tác giả thấu hiểu nỗi đau tình:
“Thôi xin đừng nhìn tôi như khách lạ
Đừng giả vờ như chiếc lá thơ ngây”
Hay hờn trách điều gì trong sâu thẳm?
“Em cứ hãy là mùa thu băng giá
Giết hồn tôi êm ái đến vạn ngày!”
Bài nào cũng thấy hay
cảm ơn tác giả
Cảm ơn anh rất nhiều vì đã thường xuyên ghé qua và theo dõi, chúc anh buổi chiều vui vẻ ^^!
Dấu yêu ư? Thưa một nắm tro tàn… Câu thơ nghe chắc nịch và mùi mẫn quá tác giả ạ! Bài thơ rất hay và sâu lắng 🙂
Cảm ơn Yên 😀 Mấy năm rồi không còn nắm tro tàn thì còn gì 😛
Tro tàn cũng có thế nóng lại và bùng cháy 😀
Cháy cũng kệ, tàn xong mình quét đi rồi :3
Con người trả lời bình luận và con người viết bài thơ này có phải là một người không vậy 🙁
:3 Người bình luận mới là anh thật sự nhé! Anh làm thơ là anh giả :V
Quét @@! Đúng thật là không thể tin là 1 người 😀
Thơ a dạo này sao đau khổ và u ám thế 🙁
Ám đâu mà ám, rất tươi đẹp và lãng mạn mà :3 :3 :3 =))
Thơ a có nhiều bài đọc hay lắm ah. A có học chuyên ngành về sáng tác kg vậy?
Cảm ơn bạn vì lời khen, mình chỉ viết theo sở thích thôi bạn ạ ^^!
E đọc thấy hay thì nói ah. E cũng hay viết lắm. Nhưng xem ra chưa có bài nào bằng a được. A lấy cảm xúc ở đâu mà viết đc hay vậy.
Ngày xưa viết là tại thất tình đấy Nct ạ! :3 :V :3 😛
A thất tình mà viết ra thơ là giỏi rồi. Chứ nhiều người chỉ biết sáng xỉn chiều say. Có khi tự tử nữa.
Mình thấy những người làm thơ thường có bút danh, sao Minh Nhật k có nhỉ 😀
dấu yêu ư?thưa một nắm tro tàn.
câu thơ nghe rất tâm đắc,đọc lên cảm giác như xoáy vào lòng,kết nối sự đồng cảm của người nghe và tác giả
Cảm ơn Huỳnh rất nhiều, hy vọng bạn sẽ thường xuyên ghé qua blog. 🙂