Nhớ Mẹ Năm Lụt (Huy Cận)
Năm ấy lụt to tận mái nhà
Mẹ con lên chạn – Bố đi xa
Bốn bề nước réo, nghe ghê lạnh
Tay mẹ trùm con, tựa mẹ gà.
Mẹ cắn bầm môi cho khỏi khóc
Thương con lúc ấy biết gì hơn ?
Nước mà cao nữa không bè thúng
Nếu chết trời ơi! Ôm lấy con.
Gọi với láng giềng, lời mẹ dặn
“Xẩy chi cứu giúp lấy con tôi!”
Tiếng dờn giữa nước mênh mông trắng
Đáp lại từ xa một tiếng “ời”
Nước, nước… lạnh tê như số phận
Lắt lay còn ngọn mấy hàng cau
Nhưng mà mẹ thức ngồi canh chạn
Mắt mẹ trừng sâu hơn nước sâu.
Vậy đó mẹ ơi, đời của mẹ
Đường trơn bấu đất mẹ kiên gan
Nuôi con lớn giữa bao cay cực
Nước lụt đời lên mẹ cắn răng.
Năm ấy vườn cau long mấy gốc
Rầy đi một dạo, trái cau còi
Trên đầu tóc mẹ thêm chùm bạc
Lụt xuống, còn vương mảnh nước soi.
Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Nhớ Mẹ Năm Lụt” của tác giả Cù Huy Cận. Thuộc danh mục Thơ Huy Cận trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!
Bài viết liên quan:
- Những Bài Thơ Về Biển Hay & Lãng Mạn Nhất Của Nhà Thơ Huy Cận
- Những Bài Thơ Tả Cảnh Sắc, Quê Hương Rất Hay & Đẹp Của Huy Cận
- Nhà Thơ Huy Cận Và Những Áng Thơ Tình Buồn Bã Đầy Tâm Trạng
- Tuyển Tập Những Bài Thơ Tình Lãng Mạn Của Nhà Thơ Huy Cận
- Tuyển Tập 10 Bài Thơ Hay Nhất Của Nhà Thơ Huy Cận (Cù Huy Cận)
- Mưa Đêm Rừng Cọ
Lưu ý:
» Địa chỉ email của bạn được bảo mật.
» Mục không có dấu sao (*) là không bắt buộc.
» Bình luận bằng tiếng Việt có dấu nếu có thể.