Nụ Cười Lê Quang Vịnh (Xuân Diệu)
Nhìn ảnh giáo sư Lê Quang Vịnh
và những bạn chiến đấu của anh
Lê Quang Vịnh! môi anh cười
Khiến mắt tôi ào giọt lệ.
Nụ cười anh ngạo nghễ
Đôi mắt sáng dưới hàng mi
Hai mươi bảy tuổi bước đi
Giặc Mỹ – Diệm muốn ghì trở lại!
Trước đây tôi chưa hề ngờ tới
Một nụ cười có thể xúc động tâm can
Khiến vọt ra nước mắt hai hàng,
Một nụ cười trên mặt người chiến đấu,
Một nụ cười tươi tựa máu
Xanh màu trời và chém địch như gươm,
Các anh cười, ôi những đoá thanh niên
Như hoa vẫn hồn nhiên trong sự sống,
Một nụ cười chấp mưa gào gió rống
Án tử hình không động đến làn môi,
Như chúng ta đã thắng địch lâu rồi.
Nụ cười ấy khiến quân thù hoảng loạn
Thêm tức tối, bứt tóc ra từng mảng!
Anh mang dòng máu Thủ khoa Huân
Dòng máu hồng Lý Tử Trọng công nhân.
Những người đáng lẽ đang thênh thang xây dựng
Giặc kết tội phải máu sa đầu rụng!
Lê Quang Vịnh nhìn tương lai xanh
Sức muôn người ở trong nụ cười anh!
2-6-1962
Bài thơ tình các bạn vừa xem là bài “Nụ Cười Lê Quang Vịnh” của tác giả Ngô Xuân Diệu. Thuộc tập Mũi Cà Mau (1962), danh mục Thơ Xuân Diệu trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!
Bài viết này ai giám gọi là Thơ
Không cảm súc, ngôn từ phi nghệ thuật
Liệu có ai “Vọt ra” hàng nước mắt
Có ai cười “tựa máu” mà tươi
Anh ví von tùy tiện đấy Diệu ơi
Lý Tự Trọng làm công nhân? Đâu có!
Xin hãy đọc đoạn dưới đây sẽ rõ
“Dặn ra Thơ” nó thế đấy. Xuân hời
Lê Sỹ Thiệp
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia: Năm 1923, chỉ mới 10 tuổi, Lý Tự Trọng được sang Trung Quốc học tập, và hoạt động trong Hội Thanh niên Cách mạng đồng chí. Năm 1926, ông về nước hoạt động với nhiệm vụ thành lập đoàn Thanh niên Cộng sản Đông Dương và làm liên lạc cho Xứ ủy Nam Kỳ với Đảng Cộng sản Việt Nam.