Vì Sao (Xuân Diệu)
Tặng Đoàn Phú Tứ
Bữa trước giêng hai dưới nắng đào,
Nhìn tôi cô muốn hỏi “vì sao?”
Khi tôi đến kiếm trên môi đẹp
Một thoáng cười yêu thoả khát khao.
– Vì sao giáp mặt buổi đầu tiên,
Tôi đã đày thân giữa xứ phiền,
Không thể vô tình qua trước cửa,
Biết rằng gặp gỡ đã vô duyên? –
Ai đem phân chất một mùi hương
Hay bản cầm ca! Tôi chỉ thương,
Chỉ lặng chuồi theo dòng xảm xúc
Như thuyền ngư phủ lạc trong sương
Làm sao cắt nghĩa được tình yêu!
Có nghĩa gì đâu, một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt,
Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu…
Cô hãy là nơi mấy khóm dừa
Dầm chân trong nước, đứng say sưa,
Để tôi là kẻ qua sa mạc
Tạm lánh hè gay; – thế cũng vừa.
Rồi một ngày mai tôi sẽ đi.
Vì sao, ai nỡ bỏ làm chi!
Tôi khờ khạo lắm, ngu ngơ quá
Chỉ biết yêu thôi, chẳng hiểu gì.
Bài thơ tình các bạn vừa xem là bài “Vì Sao” của tác giả Ngô Xuân Diệu. Thuộc tập Thơ Thơ (1938), danh mục Thơ Xuân Diệu trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!
Có nghĩa gì đâu một buổi chiều
Rảnh rỗi ngồi chơi phì phà khói
Nhìn mây hờ hửng đi qua khỏi
Khỏi mấy hàng cây , mấy nhánh dừa
Có nghĩa gì đâu một buổi chiều
Chờ hoài sao chẳng thấy người yêu
Ngồi buồn thơ thẩn nhìn hoa lá
Có mấy con chim đứng ngó hoài
Có nghĩa gì đâu một buổi chiều
Ngồi nghe tiếng gió thổi hiu hiu
Gió đi đâu đó ai mà biết
Chỉ thấy ngoài đường mấy chiếc xe
Có nghĩa gì đâu một buổi chiều
Ve kêu nức nở , phượng buồn hiu
Lắng tai nghe tiếng ai đang gọi
Chẳng có ai đâu , chẳng rõ ràng .
Có nghĩa gì đâu một buổi chiều .