Chị (Xuân Quỳnh) Đi qua đường là phải trông xe Chị biết Quỳnh rất hay vô ý Bao giờ chị cũng dặn em thế Chăm cho em từng việc hàng ngày Chị trách em - khi nắm cổ tay: - Quỳnh gầy thế chẳng chịu ăn gì cả! Thấy em buồn chị buồn hơn nỗi buồn của chị Thấy em vui chị vui hơn nỗi vui của em Lớn rồi mà chị chẳng ... Xem thêm.
Xuân Quỳnh (Nguyễn Thị Xuân Quỳnh)
Cố Đô
Cố Đô (Xuân Quỳnh) Với vết chân của bầy dã thú In trên nền gạch cũ trước lăng vua Với dòng sông như không chảy bao giờ Vẫn mờ ảo ngàn năm màu sương khói Tà áo trắng bay về đâu vời vợi Con thuyền khuya trăng gọi phía nguồn xa Màu nắng in trong mắt tự ngàn xưa Căn nhà cũ, mảnh vườn hương ngày cũ Dẫu hiện ... Xem thêm.
Cỏ Dại
Cỏ Dại (Xuân Quỳnh) "Cỏ dại quen nắng mưa Làm sao mà giết được Tới mùa nước dâng Cỏ thường ngập trước Sau ngày nước rút Cỏ mọc đầu tiên" Câu thơ nào trong ý nghĩ vụt lên Khi tôi bước giữa một rừng cỏ dại Không nhà cửa. không bóng cây. Tim lối Cứ cường hào rẽ cỏ mà đi. Người dân quân tì súng lắng ... Xem thêm.
Có Một Thời Như Thế
Có Một Thời Như Thế (Xuân Quỳnh) Có một thời vừa mới bước ra Mùa xuân đã gọi mời trước cửa Chẳng ngoái lại vết chân trên cỏ Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi. Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia. Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn Trang nhật ký xé trăm lần lại viết Tình yêu nào cũng tha thiết như ... Xem thêm.
Anh
Anh (Xuân Quỳnh) Cây bút gẫy trong tay Cặn mực khô đáy lọ Ánh điện tắt trong phòng Anh về từ đường phố Anh về từ trận gió Anh về từ cơn mưa Từ những ngày đã qua Từ những ngày chưa tới Từ lòng em nhức nhối... Thôi đừng buồn nữa anh Tấm rèm cửa màu xanh Trang thơ còn viết dở Tách nước nóng trên bàn Và ... Xem thêm.
Bình Luận Mới Nhất